Tư thế quan hệ của các loài côn trùng trong thiên nhiên khá đa dạng, có rất nhiều loài có tư thế khá giống kiểu truyền thống của con người. Tuy nhiên cũng có khá nhiều loài có tư thế quan hệ khá dị, thậm chí rằng chúng còn có thể vừa có thể quan hệ vừa ăn thịt tình nhân của mình
Chuồn chuồn dấp nước…
Là nhóm côn trùng quen thuộc, phần lớn
trong số chúng ta đã từng nhìn thấy các cặp đôi chuồn chuồn gắn chặt với
nhau trong tư thế hình bánh xe . Điều này có một lý do đặc biệt. Ở con
cái, phần cơ quan sinh dục ngoài nằm ở cuối bụng giống như phần lớn các
loài côn trùng khác, nhưng riêng con đực còn có thêm một bộ phận thứ hai
ở phía bụng. Trước mỗi lần giao phối, con đực phải cong bụng lên để đưa
tinh trùng từ cuối bụng vào một túi đựng ở ngực. Khi tiếp cận con cái,
lỗ sinh dục cuối bụng của con đực chỉ có nhiệm vụ giữ chặt lấy con cái
nhờ một đôi phiến hình lá. Phần cuối bụng của con cái - do đó - buộc
phải cong lại đẩy về phía ngực con đực để nhận tinh trùng trong lỗ sinh
dục thứ hai.
Sự rắc rối này đương nhiên có lý do của
nó. Nhờ đôi phiến hình lá, con đực có thể giữ chặt lấy cổ con cái trong
suốt thời gian giao phối như hình ảnh các cặp đôi chuồn chuồn mà chúng
ta vẫn gặp. Con đực thường sẽ không buông rời con cái cho đến thời điểm
đẻ trứng, thậm chí chịu ướt để đi cùng con cái khi nó tiếp cận mặt nước
để đẻ trứng (chuồn chuồn dấp nước).
Châu chấu cõng nhau
|
Kiểu ghép đôi phổ biến nhất trong thế
giới côn trùng là con đực cưỡi lên lưng con cái, thể hiện uy thế của con
đực đối với con cái. Khi châu chấu giao phối, con đực cũng nằm trên
lưng con cái nhưng bụng con đực uốn cong, vòng xuống phía dưới để tiếp
xúc với lỗ sinh dục của con cái. Chính vì thế, kiểu ghép đôi của châu
chấu được các nhà khoa học gọi là “đực trên cái giả”.
Khi cõng nhau, con cái có thể tự do vận
động và trốn tránh kẻ thù. Chính vì thế, ở những loài như châu chấu, con
cái thường lớn hơn nhiều so với con đực.
Bọ ngựa “hy sinh đời bố, củng cố đời con”
|
Bọ ngựa là loài côn trùng ăn thịt có ích. Chúng cũng giao phối theo kiểu
con cái cõng con đực trên lưng, nhưng cuộc giao phối của nhóm côn trùng
này diễn ra một cách khá rùng rợn. Với hình thể lớn hơn nhiều, con cái
cần nhiều năng lượng hơn và cũng dữ tợn hơn rất nhiều. Nếu cuộc giao
phối diễn ra quá lâu, con cái sẵn sàng dùng chính con đực làm mồi cho
mình.
Cuộc hành quyết bọ ngựa đực còn kinh dị
hơn. Bị ăn đầu tiên luôn là phần đầu của con đực. Tuy nhiên, việc này
không khiến hoạt động giao phối bị dừng lại. Bộ não chỉ huy cuộc giao
phối của con đực không nằm trên đầu mà nằm ở các đôi hạch thần kinh cuối
bụng. Do đó, chỉ khi nào xác con đực bị “phi tang” hoàn toàn, quá trình
truyền giống mới kết thúc. Nói không quá, “cuộc yêu” của bọ ngựa đực
đáng giá bằng chính mạng sống của nó.
Muỗi vằn và tư thế “truyền thống”
Khác hẳn con người, trong thế giới động
vật, kiểu giao phối theo tư thế con đực và con cái hướng mặt bụng vào
nhau là rất hiếm. Thông thường, để hai cơ quan sinh dục tiếp xúc với
nhau, hai con vật phải đấu đuôi nhau, đầu mỗi con quay về một phía.
Đại diện hiếm hoi cho tư thế mặt đối
mặt, bụng đối bụng là các loài “gần gũi” với con người trong nhóm muỗi
cilicidae, vector truyền bệnh sốt rét, sốt xuất huyết. Để làm được như
thế, cơ thể hai con muỗi tham gia quá trình giao phối phải cong gập
thành hình chữ V rất đẹp.
Tư thế “vô tội vạ”
Một số loài trong họ rệp giường
cimicidae lại giao phối theo phương pháp được các nhà khoa học gọi là
“truyền tinh gây thương tích”. Bộ phận sinh dục của con đực là một móc
sắc nhọn, có thể giúp con đực chọc thủng vỏ của con cái, đưa tinh trùng
vào một cơ quan có vai trò tiếp nhận tinh, ngăn ngừa các chấn thương
vượt kiểm soát và hàn gắn các vết sẹo. Cũng nhờ các vết sẹo này mà các
nhà khoa học có thể xác định con rệp đã giao phối hay chưa và bao nhiêu
lần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét